Dòng chảy vô hình đẩy nó, chầm chậm trôi ra xa.
Hồ nước nơi xa đã hóa thành dòng sông băng giá.
Tôn Phục Linh nắm tay hắn chạy lên cây cầu cao gần nhất, trên cầu cũng đứng rất nhiều người.
Từ đây nhìn xuống mặt hồ mờ tối, chỉ có những cánh sen của chiếc đèn nhỏ trong suốt như pha lê phản chiếu ánh nến, lấp lánh thứ ánh sáng ấm áp.




